【漢語大詞典●外憂】
<P align=center>【漢語大詞典●外憂】<p><br>1.外來的憂患。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『秋懷』詩之十:“世累忽進慮,外憂遂侵誠,強懷張不滿,弱念缺已盈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『戲書』詩:“家貧故不用籌算,官冷又能無外憂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>交遊斷絶正當爾,眠飯安穩餘何求?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶外艱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指父喪或承重祖父之喪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]