【漢語大詞典●外廂】
<P align=center>【漢語大詞典●外廂】<p><br>外面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元宮天挺『范張雞黍』第一折:“呀!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 忘了仲略兄弟在外廂了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第六九回:“史進在牢裏,不敢輕出。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>外廂的人,又不敢進去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷十八:“離此一望之地,便是學生莊舍,就請尊眷同老丈至彼安頓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>學生也到彼外廂書房中宿歇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸洪昇『長生殿·埋玉』:“萬歲爺,外廂軍士已把驛亭圍了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]