豐碩 發表於 2013-3-17 16:04:13

【漢語大詞典●外家】

<P align=center>【漢語大詞典●外家】<p><br>
1.泛指母親和妻子的娘家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東觀漢記·吳漢傳』:“<吳漢>嘗出征,妻子在後買田業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢還,讓之曰:‘軍師在外,吏士不足,何多買田宅乎!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>遂以分與昆弟外家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·魏舒傳』:“<魏舒>少孤,爲外家甯氏所養。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>甯氏起宅,相宅者云:‘當出貴甥。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>外祖母以魏氏甥小而慧,意謂應之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指外戚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·呂太后本紀』:“呂氏以外家惡而幾危宗廟,亂功臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·崔駰傳』:“漢興以後,迄於哀平,外家二十,保族全身四人而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“外家,當爲后家也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋羅大經『鶴林玉露』卷十三:“謂自古戚里侵權,便爲衰世之象;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
外家干政,即是亡國之本。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.女子出嫁后稱娘家爲外家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·梁簡文帝大寶元年』“犯者刑及外族”元胡三省注:“男子謂舅家爲外家,婦人謂父母之家爲外家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·灤陽消夏錄四』:“先太夫人外家曹氏,有媼能視鬼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指男子於正妻之外在別處所置之妾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梅阡『駱駝祥子』第一幕:“這些日子老爺子又弄了個‘外家’,還瞞著我,當我不知道呢!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙孫詒『遣興錄』:“你父親在世之時有一個外家,老身就是你父親的外老伴兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.謂儒家六經以外的傳記雜說等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·滑稽列傳褚少孫論』:“臣幸得以經術爲郞,而好讀外家傳語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>司馬貞索隱:“東方朔亦多博觀外家之語,則外家非正經,即史傳襍說之書也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指外家拳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第六回:“武當拳是明太祖洪武爺留下的,叫作‘內家’;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
少林拳是姚廣孝姚少師留下的,叫作‘外家’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陶成章『浙案紀略』:“當明之世,有少林寺者,聚徒傳拳術,名聞海內,稱曰外家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“內家拳”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●外家】