【漢語大詞典●外祖】
<P align=center>【漢語大詞典●外祖】<p><br>母之父。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>俗稱外公。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·楊惲傳』:“惲母,司馬遷女也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>惲始讀外祖『太史公記』,頗爲『春秋』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·傅昭傳』:“昭六歲而孤,哀毀如成人,爲外祖所養。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淸平山堂話本·夔關姚卞吊諸葛』:“我和外祖商議,方可一行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『儒林外史』第三三回:“杜少卿又到樓上拜了外祖、外祖母的神主。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“外公”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]