【漢語大詞典●外姑】
<P align=center>【漢語大詞典●外姑】<p><br>嶽母。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『爾雅·釋親』:“妻之父爲外舅,妻之母爲外姑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『釋名·釋親屬』:“妻之父曰外舅,母曰外姑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言妻從外來,謂至己家爲歸,故反以此義稱之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱有『爲外姑隴西郡君祭張氏女』文。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋趙彦衛『云麓漫鈔』卷五:“婿謂婦之父曰外舅,婦之母曰外姑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸梁章钜『稱謂錄·妻之父』:“案汪氏堯峰曰:‘男子謂妻父曰外舅,母曰外姑……彼以我母爲姑,我亦從而姑之,懼其同於父黨也,故別曰外姑。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“外舅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]