豐碩 發表於 2013-3-17 15:26:14

【漢語大詞典●夕照】

<P align=center>【漢語大詞典●夕照】<p><br>
1.傍晩的陽光。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐太宗『望雪』詩:“縈空慚夕照,破彩謝晨霞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『野飲』詩:“平堤漸放春無綠,細浪遙翻夕照紅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸朱彛尊『和韻題惠周惕紅豆書莊圖』之二:“粥魚茶板近松門,夕照雙浮塔影存。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶夕陽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐顏眞卿『題杼山癸亭得暮字』詩:“遲迴未能下,夕照明村樹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曹寅『看西廊秋葉』詩:“坡陀看愈好,夕照若爲停。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉聖陶『微波』:“他們如在柔美而朦朧的夢中,也不頌禱朝陽的早升,也不悲歎夕照的遽滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“夕陽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.比喩晩年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉大櫆『祭左和中文』:“痛朝霞之已失矣,苦夕照之無多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●夕照】