【漢語大詞典●鬱鬱蒼蒼】
<P align=center>【漢語大詞典●鬱鬱蒼蒼】<p><br>1.猶言郁郁蔥蔥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>草木蒼翠茂盛貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·汶水』:“仰視巖石松樹,鬱鬱蒼蒼,如在雲中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>金元好問『過晉陽故城書事』詩:“水上西山如臥屛,鬱鬱蒼蒼三百里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明陳所聞『新水令·壽後九松』套曲:“<喬松>貞蕤擎雨露,素髓傲冰霜,鬱鬱蒼蒼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魏巍『東方』第六部第一章:“左后方也有一座郁郁蒼蒼的高山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦省作“鬱蒼”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『新晴』詩:“草樹已搖落,山川尙鬱蒼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明袁宗道『送邵芝南太史冊封唐藩』詩:“白水秋澄徹,丹山夜鬱蒼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.形容氣之旺盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁啟超『過渡時代論』:“生氣鬱蒼,雄心矞皇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]