【漢語大詞典●鬱起】
<P align=center>【漢語大詞典●鬱起】<p><br>1.蓬勃興起。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·辨騷』:“自風雅寢聲,莫或抽緒,奇文鬱起,其『離騷』哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂紛紛聳起。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏楊衒之『洛陽伽藍記·法云寺』:“祇洹鬱起,寶塔高淩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.勃然奮起。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『郊居賦』:“値龍顔之鬱起,乃憑風而矯翼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]