【漢語大詞典●彭鏗】
<P align=center>【漢語大詞典●彭鏗】<p><br>1.即彭祖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·天問』:“彭鏗斟雉,帝何饗?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 受壽永多,夫何久長?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王逸注:“彭鏗,彭祖也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>洪興祖補注引『神仙傳』:“彭祖姓籛名鏗……堯封於彭城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『錢生肅潤之父出示所輯方書』詩:“彭鏗有後賢,物理恣探玩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『和蔡景繁海州石室』詩:“徑尋我語覓餘聲,拄杖彭鏗叩銅鼓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]