【漢語大詞典●彫騷】
<P align=center>【漢語大詞典●彫騷】<p><br>衰殘,稀疏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元白樸『慶東原』曲:“靑春過了,朱顔漸老,白髮彫騷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>則待強簪花,又恐傍人笑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明徐復祚『投梭記·出守』:“愁髩早彫騷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>冷芙蓉窺人暗裏相嘲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]