【漢語大詞典●彫斲】
<P align=center>【漢語大詞典●彫斲】<p><br>1.雕琢,鏤刻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北史·周紀下·武帝』:“其路寢、會義、崇信、含仁、雲和、思齊諸殿等,農隙之時,悉可毀撤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>彫斲之物,幷賜貧人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>繕造之宜,務從卑朴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>斲,一本作“斵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.引申指矯飾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『寶文閣待制常公墓表』:“所不取也,可使貪者矜焉,而非彫斲以爲廉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
所不爲也,可使弱者立焉,而非矯抗以爲勇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.比喩精心培育。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸張大受『呈竹垞先生四十韻』:“三歲依門下,千秋歎道東,經營慚小技,彫斲冀良工。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]