【漢語大詞典●彫喪】
<P align=center>【漢語大詞典●彫喪】<p><br>1.死亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『門有車馬客行』:“親友多零落,舊齒皆彫喪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『與宋漢傑書』之一:“話及疇昔,良復慨然,三十餘年矣,如隔晨耳,而前人彫喪略盡,僕亦僅能生還。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·黃九郞』:“女曰:‘妾失身於郞,誰實爲之?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 脫令中途彫喪,焉置妾也?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.衰敝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頹喪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·蘇綽傳』:“世道彫喪,已數百年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『寄劉峽州伯華使君四十韻』:“筋力交彫喪,飄零免戰兢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁啟超『俄羅斯革命之影響』:“今日屢敗之後,元氣彫喪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]