豐碩 發表於 2013-3-16 22:29:18

【漢語大詞典●彦】

<P align=center>【漢語大詞典●彦】<p><br>
①[yànㄧㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』魚變切,去線,疑。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“彦”的新字形。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.賢士;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
俊才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·鄭風·羔裘』:“彼其之子,邦之彦兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“彦,士之美稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『贈李白』詩:“李侯金閨彦,脫身事幽討。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸秋瑾『感事』詩:“誰爲濟時彦,相與挽頽波。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.美好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·立政』:“自一話一言,我則末惟成德之彦,以乂我受民。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“彦訓爲美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王能出言皆善,口無可擇,如此我王則終惟有成德之美,以治我所受天民矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●彦】