【漢語大詞典●彬】
<P align=center>【漢語大詞典●彬】<p><br>①[bīnㄅㄧㄣ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』卜巾切,平眞,幫。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“斌”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“份”的今字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.見“彬彬”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.薈萃;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
美盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明唐順之『〈鈐山堂詩集〉序』:“至於一時人才,公所奬拔而布列者,亦彬然畢見於公之詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>羅惇曧『文學源流·總論』:“洎乎東漢,文益彬然,崔駰、馬融、張衡尤爲稱首。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“彬彬”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.文雅貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>茅盾『霜葉紅似二月花』五:“到了大廳前,諸公這才禮貌彬然的謙讓起來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
彬②[bānㄅㄢ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『集韻』逋還切,平刪,幫。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
文彩鮮明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“彬斑”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]