【漢語大詞典●彤丹】
<P align=center>【漢語大詞典●彤丹】<p><br>1.指朱漆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉王廙『笙賦』:“合松蠟以密際,糅彤丹以發光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂因漆朱而閃耀紅光。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『南郊頌』:“山池壯麗,階閣彤丹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]