豐碩 發表於 2013-3-14 05:14:36

【漢語大詞典●衡鑑】

<P align=center>【漢語大詞典●衡鑑】<p><br>
亦作“衡鑑”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.衡器和鏡子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比喩准繩、楷模。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『上執政書』:“賞罰者,天子之衡鑑也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>衡鑑一私,則天下之輕重妍醜,從而亂焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『上宋侍讀書』:“伏惟執事體純明以立質,積學問以廣德……誠薦紳之表的,後進之衡鑑也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.品評;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
鑑別。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『南唐書·伍喬傳』:“及覆考牓出,喬果爲首,洎、貞觀次之,時稱主司精於衡鑑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉紹翁『四朝聞見錄·慶元二年戒飭場屋付葉翥已下御筆』:“惟賴卿輩協意悉心,精加衡鑑,網羅實才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李東陽『送傅曰會還新喩二十韻』:“歲月供鉛槧,交情識佩刀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>文章吾所畏,衡鑑爾能逃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『<新綠叢輯>旨趣』:“作者天南地北,既非相識,又無所謂好惡,倘有衡鑑失當,罪在我們的學力不夠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●衡鑑】