【漢語大詞典●衡廬】
<P align=center>【漢語大詞典●衡廬】<p><br>1.衡門小屋,言其簡陋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>多指隱者之居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉皇甫謐『高士傳·姜岐』:“岐少修孝義,棲遲衡廬,鄕里歸仁,名宣州里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明楊珽『龍膏記·旤媒』:“蒙投轄,願執鞭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>只是盼衡廬,久縈念。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謙稱自己所居房舍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王韜『淞濱瑣話·田荔裳』:“伊川之東,衡廬在焉,君何不同往耶?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.衡山和廬山的合稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王勃『滕王閣詩序』:“南昌故郡,洪都新府,星分翼軫,地接衡廬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·盧藏用傳』:“隱終南、少室二山,學鍊氣,爲辟穀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>登衡廬,彷徉岷峨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>與陳子昂、趙貞固友善。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]