豐碩 發表於 2013-3-14 04:52:33

【漢語大詞典●衡石】

<P align=center>【漢語大詞典●衡石】<p><br>
1.泛指稱重量的器物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>衡,秤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
石,古代重量單位,一百二十斤爲一石。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·月令』:“<仲春之月>日夜分則同度量,鈞衡石,角斗甬,正權槪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·七法』:“尺寸也,繩墨也,規矩也,衡石也,斗斛也,角量也,謂之法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尹知章注:“凡此十二事,皆執政者所以爲法也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“收天下兵,聚之咸陽,銷以爲鍾鐻,金人十二,重各千石,置廷宮中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一法度衡石丈尺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>車同軌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>書同文字。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.比喩偉力,大才。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·豫章文獻王嶷傳』:“若夫日用闃寂,雖無取於錙銖;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
歲功宏達,諒有寄於衡石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.比喩准則。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋何承天『重答顏光祿』:“天宮華樂,焉賞而上升;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
地獄幽苦,奚罰而淪陷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唱言窮軒輊,立法無衡石,一至於此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳亮『三國紀年』序:“『春秋』,事幾之衡石,世變之砥柱也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『太乙玄徵記』:“文者,乾坤之粹精也,陰陽之靈龢也,四時之衡石也,百物之錧鎋也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.比喩法度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·馮衍傳下』:“棄衡石而意量兮,隨風波而飛揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“言時人棄衡石以意測量,諭背法度也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『吏部郞表』:“涇渭搢紳,無繆衡石;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
抑揚庶品,亦自能官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·漢安帝延光元年』:“上順國典,下防威福,置方員於規矩,審輕重於衡石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“此言決事當依典法也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.喩國柄,相權。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·徐勉傳』:“勉以舊恩,越升重位……常參掌衡石,甚得士心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張九齡『大唐金紫光祿大夫行侍中兼吏部尙書贈太師正平忠獻公裴公碑銘序』:“夫以衡石之任,陶鈞之力,莫不責成於下吏,求備於一人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以故舞文雷同,疑獄歲構,恬而不改,浸以成風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『祭司馬君實文』:“付以衡石,惟公所爲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>公亦何爲,視民所宜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●衡石】