【漢語大詞典●衠】
<P align=center>【漢語大詞典●衠】<p><br>①[zhūnㄓㄨㄣ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『篇海』朱倫切]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.純;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
眞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸仲振奎『紅樓夢傳奇·誄花』:“汎金霞兮海濤,弄珠林兮鳳簫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>衠一抹空濛塵霧區寰罩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>猶盡,老是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋秦觀『品令』詞:“衠倚賴臉兒得人惜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>放軟頑,道不得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元曾瑞『哨遍·村居』套曲:“雖然蔬圃衠畦徑,攙造化奪時發生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]