【漢語大詞典●衛霍】
<P align=center>【漢語大詞典●衛霍】<p><br>西漢名將衛靑和霍去病皆以武功著稱,后世幷稱“衛霍”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『與吳季重書』:“謂蕭曹不足儔,衛霍不足侔也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐張說『藥園宴武洛沙將軍』詩:“文學引王枚,歌鍾陳衛霍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明許自昌『水滸記·論心』:“自昔蕭曹任,難圖衛霍功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>寧調元『遊白雲歸感賦四律幷柬同遊諸子』:“丈夫三十尙平平,竪子爭傳衛霍名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]