【漢語大詞典●徹曉】
<P align=center>【漢語大詞典●徹曉】<p><br>猶徹旦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『金華子雜編』卷上引唐陸翱『宴趙氏北樓』詩:“本爲愁人設,愁人徹曉愁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元岑安卿『題<晴川圖>』詩:“昔年夜宿瀟湘浦,徹曉不眠聽急雨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·灤陽消夏錄六』:“每夜有數人擊柝聲,琅琅徹曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]