【漢語大詞典●徹侯】
<P align=center>【漢語大詞典●徹侯】<p><br>爵位名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>秦統一后所建立的二十級軍功爵中的最高級。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢初因襲之,多授予有功的異姓大臣,受爵者還能以縣立國。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后避武帝諱,改稱通侯或列侯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>新莽時廢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后用以泛指侯伯高官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢賈誼『陳政事疏』:“令信越之倫列爲徹侯而居,雖至今存可也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·百官公卿表上』:“爵:一級曰公士,二上造……二十徹侯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>皆秦制,以賞功勞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>徹侯金印紫綬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王世貞『觚不觚錄』:“徹侯緹帥,延飲必上座。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸吳偉業『吳門遇劉雪舫』詩:“長兄進徹侯,次兄拜將軍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]