【漢語大詞典●德齒】
<P align=center>【漢語大詞典●德齒】<p><br>指賢德而年高的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語出『孟子·公孫丑下』:“天下有達尊三:爵一;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
齒一;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
德一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朝廷莫如爵;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
鄕黨莫如齒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
輔世長民莫如德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王鞏『聞見近錄』:“前人每子弟及冠,必置盛饌,會鄕黨之德齒,使將冠者行酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]