【漢語大詞典●德量】
<P align=center>【漢語大詞典●德量】<p><br>道德涵養和氣量。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『世說新語·雅量』“顧看簡文,穆然淸恬”南朝梁劉孝標注:“帝(簡文)舉止自若,音顔無變,溫每以此稱其德量。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『歸田錄』卷二:“其爲相,務以厚重鎮止浮競,時人稱其德量。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸『過錫山贈郭夔一』詩:“至人恢德量,涵納不可窮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]