【漢語大詞典●德柄】
<P align=center>【漢語大詞典●德柄】<p><br>指舊時以謙恭爲德柄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『易·繫辭下』:“謙,德之柄也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“言爲德之時以謙爲用,若行德不用謙,則德不施用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>是謙爲德之柄,猶斧刃以柯柄爲用也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>高亨注:“謙虛始能執德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁蕭子云『雍雅』之一:“濟濟群公,恭爲德柄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]