豐碩 發表於 2013-3-14 03:07:14

【漢語大詞典●德性】

<P align=center>【漢語大詞典●德性】<p><br>
1.指人的自然至誠之性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·中庸』:“故君子尊德性而道問學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“德性,謂性至誠者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“‘君子尊德性’者,謂君子賢人尊敬此聖人道德之性,自然至誠也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王守仁『傳習錄』卷上:“孔子所定‘三百篇’……皆所以宣暢和平,涵泳德性,移風易俗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梅曾亮『<太乙舟山房文集>序』:“蓋其德性粹正得之天,而襮其眞於外者,於文其大端也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.品性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
品質。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『風箏誤·和鷂』:“就當才貌都有了,那舉止未必端莊,德性未必貞靜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二十年目睹之怪現狀』第二一回:“初讀書的時候,便教他讀了『女誡』、『女孝經』之類,同他講解明白了,自然他就明理;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
明了理,自然德性就有了基礎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沈從文『紳士的太太』:“凡是一切紳士的壞德性,他們都不曾缺少。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王魯彦『廈門印象』:“除了很好的體格以外,他們還有很好的德性。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指不入眼的模樣、品行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>含有輕蔑意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『日出』第三幕:“胡四……你瞧見這個么?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 大爺有的是洋錢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>可就憑你這德性(向黑三),一個子也不値!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“德行”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●德性】