【漢語大詞典●德法】
<P align=center>【漢語大詞典●德法】<p><br>儒家謂合乎仁德的禮法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『大戴禮記·盛德』:“故明堂,天法也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
禮度,德法也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>所以御民之嗜慾好惡,以愼天法,以成德法也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>刑法者,所以威不行德法者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>盧辯注:“禮,謂三百三千也,唯有仁德也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王聘珍解詁:“德法者,躬行心德,垂爲法象也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孔子家語·執轡』:“夫德法者,御民之具,猶御馬之有銜勒也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]