【漢語大詞典●德刑】
<P align=center>【漢語大詞典●德刑】<p><br>恩澤與刑罰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『左傳·宣公十二年』:“叛而伐之,服而舍之,德、刑成矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>伐叛,刑也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
柔服,德也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>二者立矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·晉語六』:“德刑不立,姦軌幷至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋顏延之『又釋何衡陽書』:“方言德刑之美,遑記禍福之源。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『荊潭唱和詩序』:“德刑之政幷勤,爵祿之報兩崇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]