豐碩 發表於 2013-3-14 03:00:05

【漢語大詞典●德人】

<P align=center>【漢語大詞典●德人】<p><br>
1.有德的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指德操高尙者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·天地』:“德人者,居無思,行無慮,不藏是非美惡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼『鵩鳥賦』:“德人無累兮,知命不憂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋秦觀『兪紫芝字序』:“天下皆知有物所以失己也,不知有己所以失己也。,而德人知之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梅曾亮『<阮小咸詩集>序』:“君之子肇星以詩稿屬序。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>余讀之,淸婉恬適,如君其人,不以不得志於有司也,而有怨詞,有矜氣,眞德人之音也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.明代初期對高級官員母、妻的封號。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周亮工『書影』卷八:“洪武八年,宋濂官禮部侍郞,封濂母陳氏、妻賈氏爲德人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見誥命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>後無‘德人’之稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●德人】