【漢語大詞典●銜忿】
<P align=center>【漢語大詞典●銜忿】<p><br>亦作“銜憤”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
心懷憤恨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·潘嶽傳』:“嶽惡其爲人,數撻辱之,秀常銜忿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北史·甄琛傳』:“琛曾拜官,諸賓悉集,巒乃晩至,琛謂巒:‘何處放蛆來,今晩始顧?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雖以言戲,巒變色銜忿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐權德輿『答左司崔員外書』:“銜憤結懷,惄然終日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]