【漢語大詞典●微綃】
<P align=center>【漢語大詞典●微綃】<p><br>薄絹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·潘嶽<河陽縣作>詩之一』:“登城眷南顧,凱風揚微綃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉良注:“凱風,長養萬物之風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>綃,輕絲也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>揚微綃,謂和而不猛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『殿中楊監見示張旭草書圖』詩:“悲風生微綃,萬里起古色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>仇兆鼇注:“此敘其書法之神妙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>微綃之上,如風生萬里,以筆有古意也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]