【漢語大詞典●微誠】
<P align=center>【漢語大詞典●微誠】<p><br>微小的誠意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>常用作謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『謝平原內史表』:“臣之微誠,不負天地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉庾亮『讓中書令表』:“而微誠淺薄,未垂察諒,憂惶屛營,不知所厝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐駱賓王『爲齊州父老請陪封禪表』:“儻允微誠,許陪大禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷六:“官人感夫人盛情,特備一巵酒謝夫人,夫人鑑其微誠,萬物推辭!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王闓運『彌之領軍罷歸奉贈』詩之二:“園葵傾太陽,道遠效微誠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]