【漢語大詞典●微遠】
<P align=center>【漢語大詞典●微遠】<p><br>1.幽遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指卑微而遠離的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢賈誼『新書·匈奴』:“故聞君一言,雖有微遠,其志不疑,仇讐之人,其心不殆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·謝瞻<張子房詩>』:“凔和忘微遠,延首詠太康。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呂延濟注:“瞻自謂微人而守遠郡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.深遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·陸澄傳』:“『易』體微遠,實貫群籍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]