【漢語大詞典●微屙】
<P align=center>【漢語大詞典●微屙】<p><br>亦作“微痾”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
小病。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏應璩『與陰中夏書』:“乃知郞君頓微屙,告祠社神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>將有祈福,聞之悵然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『病中絕句』:“造物今年憫我勞,微痾得遂閉門高。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]