【漢語大詞典●微音】
<P align=center>【漢語大詞典●微音】<p><br>輕靡之音;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
細微之音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·阮籍<詠懷>詩之十二』:“『北里』多奇舞,濮上有微音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注引『禮記』:“桑間濮上之音,亡國之音也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『琴賦』:“翩緜飄邈,微音迅逝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐莊若訥『湘靈鼓瑟』詩:“微音時扣徵,雅韻乍含商。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]