豐碩 發表於 2013-3-14 01:41:20

【漢語大詞典●微臣】

<P align=center>【漢語大詞典●微臣】<p><br>
卑賤之臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>常用作謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳上·崔琦』:“微臣司戚,敢告在斯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·彭城王義康傳』:“臣草莽微臣,竊不自揆,敢抱葵藿傾陽之心,仰慕『周易』匪躬之志。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元吳師道『朝陽台』詩:“微臣宋玉誇能賦,當日襄王豈眞遇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明高明『琵琶記·丹陛陳情』:“伏念微臣,初來有志。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>誦詩書,力學躬耕修己,不復貪榮利。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姚雪垠『燕遼紀事』:“微臣身爲本兵,不能代陛下分憂,實在罪不容誅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●微臣】