豐碩 發表於 2013-3-14 01:39:58

【漢語大詞典●微生】

<P align=center>【漢語大詞典●微生】<p><br>
1.細小的生命;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
卑微的人生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐駱賓王『螢火賦』:“彼翾飛之弱質,尙矯翼而淩空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>何微生之多躓,獨宛頸以觸籠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李商隱『過楚宮』詩:“微生盡戀人間樂,只有襄王憶夢中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『謝除侍讀表』之二:“奉永日之淸閑,未知所報;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
畢微生於盡瘁,終致此心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋楊萬里『宿龍回』詩:“大熟虛成喜,微生亦可嗟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『戒殺詩次東坡岐亭韻』:“微生共含靈,飛沈各自得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>春秋時魯有微生高(『漢書·古今人表』作尾生高)、微生畝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『論語·公冶長』、『論語·憲問』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●微生】