【漢語大詞典●微功】
<P align=center>【漢語大詞典●微功】<p><br>細小的功勞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>常用作謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·班超傳』:“超之始出,志捐軀命,冀立微功,以自陳效。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『責躬詩』:“庶立毫氂,微功自贖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>危軀授命,知足免戾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·荀彧傳』“太祖遂爲魏公矣”裴松之注引『獻帝春秋』:“吾以微功見錄,位爲宰相。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]