豐碩 發表於 2013-3-14 01:37:24

【漢語大詞典●微子】

<P align=center>【漢語大詞典●微子】<p><br>
1.周代宋國的始祖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>名啟,殷紂王的庶兄,封於微(今山東梁山西北)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因見紂淫亂將亡,數諫,紂不聽,遂出走。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周武王滅商,復其官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周公承成王命誅武庚,乃命微子統率殷族,奉其先祀,封於宋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『尙書』有『微子』篇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·微子』:“微子去之,箕子爲之奴,比干諫而死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔子曰:‘殷有三仁焉。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏鍾會『檄蜀文』:“是以微子去商,長爲周賓;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
陳平背項,立功於漢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『百辟勸進今上箋』:“是以玉馬駿犇,表微子之去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指南朝宋謝弘微。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·謝弘微傳』:“瞻等才辭辯富,弘微每以約言服之,混特所敬貴,號曰微子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂瞻等曰:‘汝諸人雖才義豊辯,未必皆愜衆心,至於領會機賞,言約理要,故當與我共推微子。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.賤子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>非正妻所生子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·杜荀鶴』:“荀鶴,字彦之,牧之微子也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>牧會昌末,自齊安移守秋浦時,妾有姙,出嫁長林鄕士杜筠,生荀鶴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.見“微子操”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●微子】