【漢語大詞典●循性】
<P align=center>【漢語大詞典●循性】<p><br>順著本性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孔子家語·弟子行』:“不畏強禦,不侮矜寡,其言循性,其都以富,材任治戎,是仲由之行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·嵇康<與山巨源絕交書>』:“故君子百行,殊塗而同致,循性而動,各附所安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“『淮南子』曰:‘循性而行,或害或利。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『論語讖』曰:‘貧而無怨,循性動也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]