【漢語大詞典●循行】
<P align=center>【漢語大詞典●循行】<p><br>1.巡視;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
巡行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>循,通“巡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『墨子·號令』:“大將信人行守,長夜五循行,短夜三循行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·順帝紀』:“既而,從輕騎循行田畝,勸民耕農。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指巡視人員。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園隨筆·碑補史所不及』:“河南尹下有循行一百三十人,蓮勺左卿有秩,池陽左卿有秩云云,皆史所無。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.品行美好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指好的德行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·賢難』:“然則循行論議之士,得不遇於嫉妒之名,免於刑戮之咎者,蓋其幸者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·陳湯傳』:“湯待遷,父死不犇喪,司隸奏湯無循行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.遵行,照辦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『元典章·吏部四·除授送赴各路祗受』:“除授官員,今吏部行下合屬勾請,赴都省授除。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>都省議得,若依前例循行,緣去年奏准聽候,若便勾請,各官往復生受。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]