【漢語大詞典●衒露】
<P align=center>【漢語大詞典●衒露】<p><br>夸耀顯露。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·裴行儉傳』:“如勃(王勃)等雖有才,而浮躁衒露,豈享爵祿者哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王禹偁『送薛昭序』:“靑衫瘦馬,受代而來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>囊括其文,未始衒露,何其自待之多也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>金王若虛『祖唐臣愚庵序』:“善而無伐,所以爲顔氏;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
聖而不居,所以爲孔子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其與浮躁衒露,急於人知,虛而爲盈,處之不疑者,豈可同日而語哉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·毛狐』:“馬不難其價,而必欲一親見其人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>媒恐良家子不肯衒露。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]