【漢語大詞典●從諛】
<P align=center>【漢語大詞典●從諛】<p><br>亦作“從臾”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“從惥”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
慫恿;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
奉承。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>從,通“慫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·汲鄭列傳』:“天子置公卿輔弼之臣,寧令從諛承意,陷主於不義乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉紹翁『四朝聞見錄·宏而不博博而不宏』:“至文忠(眞德秀)立朝時,御史發其廷對日,力從臾恢復事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『山陽王君墓志銘』:“而余在遠,弗及爲之從臾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]