豐碩 發表於 2013-3-13 23:10:13

【漢語大詞典●從教】

<P align=center>【漢語大詞典●從教】<p><br>
1.聽從教導。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓非子·詭使』:“無二心私學,聽吏從教者,則謂之陋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指信教的人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
教徒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸夏燮『中西紀事·江楚黜教』:“羅至撫州中途,憩息於從教陳姓之宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指脅從、受教唆的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸魏源『陝西按察使贈布政使嚴公神道碑銘』:“以其間縛悍回於華渭,禽餘匪於寧羌城固,皆治渠魁,寬脅從,曰:‘吾但治從逆,不治從教。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.從此使得;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
從而使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓偓『偶見』詩:“千金莫惜旱蓮生,一笑從教下蔡傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話』卷二:“余愛其晩年佳句,如:‘廢書祇覺心無著,少飲從教睡亦淸。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.聽任;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
任憑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋韋驤『菩薩蠻』詞:“白髮不須量,從教千丈長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明高啟『夜雨』詩:“醉來獨滅靑燈臥,風雨從教滴夜長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『團扇篇』詩:“從教妾扇經秋掩,但願君心幷月圓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●從教】