【漢語大詞典●從姪】
<P align=center>【漢語大詞典●從姪】<p><br>堂房侄子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『醉歌行』自注:“別從侄勤落第歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐牛肅『紀聞·吳保安』:“其鄕人郭仲翔,即元振從姪也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]