【漢語大詞典●從服】
<P align=center>【漢語大詞典●從服】<p><br>1.爲姻親或君上的親屬服喪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·大傳』:“服術有六……六曰從服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“從服,若夫爲妻之父母,妻爲夫之黨服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·禮志二』:“御服大功九月,設位太極東宮堂殿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>中監、黃門侍郞、僕射幷從服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>從服者,御服衰乃從服,他日則否。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.歸附;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
順服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·非十二子』:“通達之屬,莫不從服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·五帝本紀』:“日月所照,風雨所至,莫不從服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.遵從。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·儒效』:“姦事姦道,治世之所棄,而亂世之所從服也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]