豐碩 發表於 2013-3-13 22:39:38

【漢語大詞典●從人】

<P align=center>【漢語大詞典●從人】<p><br>
1.隨從;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
仆從。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·備城門』:“從人非亓故人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫詒讓間詁:“言非其故所屬吏卒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『贈太子太師汝陽郡王璡』詩:“從人雖獲多,天笑不爲新。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第五二回:“李逵在外面聽得堂裏哭泣,自己磨拳擦掌價氣,問從人都不肯說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談異五·顧東橋』:“東橋顧從人,賞銀五錢遣之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指投靠他人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·韓信傳』:“韓信,淮陰人也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>家貧無行,不得推擇爲吏,又不能治生爲商賈,常從人寄食。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指嫁人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐吳兢『樂府古題要解·定情篇』:“右漢繁欽所作也,言婦人不能以禮從人,而自相悅媚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●從人】