豐碩 發表於 2013-3-13 22:25:06

【漢語大詞典●得鹿】

<P align=center>【漢語大詞典●得鹿】<p><br>
1.『列子·周穆王』:“鄭人有薪於野者,遇駭鹿,御而擊之,斃之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>恐人之見之也,遽而藏諸隍中,覆之以蕉,不勝其喜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>俄而遺其所藏之處,遂以爲夢焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>順塗而詠其事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>傍人有聞者,用其言而取之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>既歸,告其室人曰:‘向薪者夢得鹿而不知其處;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
吾今得之,彼直眞夢矣。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>室人曰:‘若將是夢見薪者之得鹿邪?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 詎有薪者邪?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 今眞得鹿,是若之夢眞邪?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后遂以“得鹿”指虛幻的人世富貴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『和陳魯山十詩以孟夏草木長繞屋樹扶疏爲韻』之七:“誰知歎亡羊,但喜有得鹿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.『史記·淮陰侯列傳』:“秦失其鹿,天下共逐之,於是高材疾足者先得焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·班彪〈王命論〉』“至比天下於逐鹿”李善注引『六韜』:“取天下若逐野鹿,得鹿,天下共分其肉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后以“得鹿”比喩取得天下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『經五丈原』詩:“下國臥龍空寤主,中原得鹿不由人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●得鹿】