豐碩 發表於 2013-3-13 22:23:48

【漢語大詞典●得得】

<P align=center>【漢語大詞典●得得】<p><br>
1.任情自得貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語本『莊子·騈拇』:“夫不自見而見彼,不自得而得彼者,是得人之得而不自得其得者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁何遜『西州直示同員』詩:“誓將收飲啄,得得任心神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『和甫得竹數本於周翰喜而作詩和之』:“人知愛酒耳,不解心得得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第三八回:“蠟屐遠來情得得,冷吟不盡興悠悠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.頻頻;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
頻仍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王建『洛中張籍新居』詩:“雲山且喜重重見,親故應須得得來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金高庭玉『柳絮』詩:“得得穿朱戶,時時撲翠屛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.特特,特地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『丁隱君歌序』:“別業在深山中,非得得行不可適到其下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孫光憲『北夢瑣言』卷二十:“我得得爲渠入蜀,何意見怪?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉獻廷『廣陽雜記』卷三:“縱千里萬里,猶將買草鞋得得而往。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.應諾之詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶言好好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱弁『曲洧舊聞』卷一:“<仁宗>一日將御朝,溫成送至殿門,撫背曰:‘官家今日不要忘了宣徽使。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上曰:‘得得。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.的確,確實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸平山堂話本·簡帖和尙』:“良人得得負奇才,何事年年被放回?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.恰好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『萬州』詩:“前山如屛墻,得得正當戶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.猶答答。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>作詞或詞組的后綴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉聖陶『微波』:“十二分通脫的一個女郞,兩年以后,會變成這樣羞人得得的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>多形容馬蹄聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『道中秋分』詩:“瘦馬羸童行得得,高原古木聽空空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『王昭君』第四幕:“馬蹄得得,一個騎兵跑得滿頭大汗上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●得得】