【漢語大詞典●得幸】
<P align=center>【漢語大詞典●得幸】<p><br>1.得以親近。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·盜蹠』:“丘得幸於季,願望履幕下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.得到皇上或權貴的寵幸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·蒙恬列傳』:“高雅得幸於胡亥,欲立之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·庾準傳』:“無學術,以柔媚自進,得幸於王縉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王鞏『聞見近錄』:“金城夫人得幸太祖,頗恃寵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]